Hòn Vọng Phu 1
Lệnh vua hành quân trống kêu dồn
Quan với quân lên đường
Hàng ngựa xe cuối cùng vừa đuổi theo lối sông
Phía cách quan sa trường , quan với quân lên đường
Hàng cờ theo trống dồn , vượt sườn non cuối thôn
Phất phơ ngậm ngùi bay
Qua thiên san kìa ai tiễn rượu vừa tàn
Vui ca xong rồi đi tiễn binh ngoài ngàn
Người đi ngoài vạn lý quan san
Người đứng chờ trong bóng cô đơn
Bên Man Khê còn tung gió bụi mịt mùng
Bên Tiêu Tương còn thương tiếc nơi nghìn trùng
Người không rời khỏi kiếp gian nan
Người biến thành tượng đá ôm con
Hòn vọng phu 2
Người vọng phu trong lúc gió mưa
Bế con đã hoài công để đứng chờ.
Người chồng đi đã bao năm chưa thấy về
Đá mòn nhưng hồn chưa mòn giấc mơ hờ hơ hơ
Có đám cây trên đồi sống trong trong mơ hồ
Ngày nào tròn trăng lại nhớ đến tích xưa. hờ hơ hơ
Khi tướng quân qua đồi, kéo quân, quân theo cờ
Đoàn cỏ cây hãy còn trẻ thơ
Cho đến bây giờ đã thành những đoàn cổ thụ già
Mà chờ người đi mất từ ngàn xưa.
Nàng đứng ôm con , xem chàng về hay chưa ? về hay chưa ?
Có ai xuôi vạn lý nhắn đôi câu giúp nàng
Lấy cây hương thật quý, thắp lên thương tiếc chàng